Trong "Tây Du Ký", Sa Tăng thường được khắc họa là một nhân vật trầm lặng, ít nói và ít thể hiện bản thân hơn so với hai sư huynh Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới. Có nhiều lý do để giải thích cho điều này:
1. Quá khứ và sự ăn năn:
Sa Tăng từng là Quyển Liêm Đại Tướng, người trông coi rèm cho Ngọc Đế - một công việc đòi hỏi sự kín tiếng. Sau khi bị đày xuống sông Lưu Sa vì làm vỡ chén lưu ly, ông phải chịu hình phạt bị kiếm bay đâm vào người mỗi năm. Quá khứ đau khổ này khiến Sa Tăng trở nên trầm lặng, ít giao tiếp, sống trong sự ăn năn và luôn thận trọng.2. Vai trò trong hành trình:
Sa Tăng đảm nhận vai trò dắt ngựa và bảo vệ Đường Tăng. Công việc này đòi hỏi sự cần mẫn, kiên nhẫn hơn là sự hoạt ngôn, khiến ông thường gắn liền với hình ảnh im lặng, ít nói.3. Tính cách điềm tĩnh:
So với Tôn Ngộ Không mạnh mẽ, nhanh nhẹn và Trư Bát Giới hài hước, Sa Tăng lại có tính cách điềm đạm, trầm lặng và kiên nhẫn. Ông ít nói không phải vì yếu đuối mà là vì biết giữ bình tĩnh và xử lý tình huống một cách khôn ngoan.