Homelander The Seven
I will laser every f****** one of you!
Vào tháng 3/2025, đội ngũ NASA tại Trạm Vũ trụ Sâu (JPL) đã thực hiện một kỳ tích: hồi sinh động cơ đẩy nghiêng (roll thrusters) của Voyager 1 vốn bị coi là "chết" từ năm 2004, đảm bảo tàu giữ liên lạc với Trái Đất trước khi anten mạnh nhất, Deep Space Station 43 (DSS-43) ở Úc, tạm ngưng hoạt động từ 4/5/2025 đến tháng 2/2026 để nâng cấp. Đây là một chiến thắng lớn, như lời trưởng nhóm động cơ đẩy Todd Barber mô tả: “Đó là khoảnh khắc vinh quang, tinh thần đội nhóm lên cao ngút trời!”
Ra mắt năm 1977 để khám phá Sao Mộc và Sao Thổ, Voyager 1 và Voyager 2 đã vượt xa kỳ vọng ban đầu (chỉ 5 năm). Voyager 1 trở thành vật thể nhân tạo đầu tiên vào không gian liên sao năm 2012, còn Voyager 2 theo sau vào 2018, mang về dữ liệu vô giá về Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương và 48 mặt trăng trong hệ Mặt Trời. Việc sửa chữa động cơ đẩy năm 2025 không chỉ là một thành tựu kỹ thuật mà còn thể hiện sự bền bỉ của sứ mệnh này, kéo dài gần nửa thế kỷ. Như Ed Stone, cựu giám đốc dự án, từng nói năm 2017: “Thật tuyệt vời khi cả hai tàu vẫn hoạt động sau 40 năm.”
Vấn đề nảy sinh khi động cơ đẩy chính của Voyager 1 mất hai bộ sưởi năm 2004, khiến đội ngũ chuyển sang dùng động cơ dự phòng. Nhưng đến 2025, động cơ dự phòng tích tụ cặn trong ống nhiên liệu, đe dọa làm mất khả năng xoay tàu để giữ anten hướng về Trái Đất và định vị theo ngôi sao dẫn đường. Nếu không sửa kịp trước khi DSS-43 ngưng hoạt động, NASA có nguy cơ mất liên lạc vĩnh viễn với Voyager 1.
Việc hồi sinh động cơ đẩy chính là một nhiệm vụ đầy rủi ro, đòi hỏi sự chính xác và can đảm. Đội ngũ nghi ngờ bộ sưởi ngừng hoạt động năm 2004 do một công tắc mạch bị lật nhầm, và họ phải gửi lệnh từ Trái Đất để kích hoạt lại động cơ, lật công tắc, và khởi động bộ sưởi. Nhưng có ba thách thức lớn:
Thành công này đảm bảo Voyager 1 tiếp tục gửi dữ liệu từ không gian liên sao, nhưng sứ mệnh vẫn đối mặt với nhiều thách thức. Để tiết kiệm năng lượng, NASA đã tắt một số thiết bị, như bộ truyền tín hiệu chính của Voyager 1 vào năm 2024, buộc dùng bộ dự phòng sau 40 năm không hoạt động. Tương tự, Voyager 2 cũng mất liên lạc tạm thời năm 2023. Theo NASA, hai tàu có thể duy trì ít nhất một thiết bị khoa học đến khoảng 2030, nhờ nguồn năng lượng từ máy phát nhiệt điện đồng vị phóng xạ (RTG).
Dù vậy, khi năng lượng cạn kiệt, cả hai tàu ngừng liên lạc nhưng sẽ tiếp tục trôi trong không gian. Nhà khoa học hành tinh Jim Bell từng nói với Scientific American (2015): “Voyager có thể tồn tại lâu hơn cả nền văn minh của chúng ta, thậm chí khi Trái Đất bị Mặt Trời nuốt chửng.” Dữ liệu từ Voyager 1 về vùng heliosphere và không gian liên sao vẫn là nguồn tài nguyên quý giá, không thể thay thế trong hàng thập kỷ tới.
Ra mắt năm 1977 để khám phá Sao Mộc và Sao Thổ, Voyager 1 và Voyager 2 đã vượt xa kỳ vọng ban đầu (chỉ 5 năm). Voyager 1 trở thành vật thể nhân tạo đầu tiên vào không gian liên sao năm 2012, còn Voyager 2 theo sau vào 2018, mang về dữ liệu vô giá về Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương và 48 mặt trăng trong hệ Mặt Trời. Việc sửa chữa động cơ đẩy năm 2025 không chỉ là một thành tựu kỹ thuật mà còn thể hiện sự bền bỉ của sứ mệnh này, kéo dài gần nửa thế kỷ. Như Ed Stone, cựu giám đốc dự án, từng nói năm 2017: “Thật tuyệt vời khi cả hai tàu vẫn hoạt động sau 40 năm.”
Vấn đề nảy sinh khi động cơ đẩy chính của Voyager 1 mất hai bộ sưởi năm 2004, khiến đội ngũ chuyển sang dùng động cơ dự phòng. Nhưng đến 2025, động cơ dự phòng tích tụ cặn trong ống nhiên liệu, đe dọa làm mất khả năng xoay tàu để giữ anten hướng về Trái Đất và định vị theo ngôi sao dẫn đường. Nếu không sửa kịp trước khi DSS-43 ngưng hoạt động, NASA có nguy cơ mất liên lạc vĩnh viễn với Voyager 1.

Việc hồi sinh động cơ đẩy chính là một nhiệm vụ đầy rủi ro, đòi hỏi sự chính xác và can đảm. Đội ngũ nghi ngờ bộ sưởi ngừng hoạt động năm 2004 do một công tắc mạch bị lật nhầm, và họ phải gửi lệnh từ Trái Đất để kích hoạt lại động cơ, lật công tắc, và khởi động bộ sưởi. Nhưng có ba thách thức lớn:
- Đầu tiên, động cơ đẩy chính đã "ngủ yên" 21 năm, nên việc khởi động lại có thể gây ra sự cố. Nếu tàu lệch khỏi ngôi sao dẫn đường trong lúc bộ sưởi chưa hoạt động, động cơ có thể tự kích hoạt, dẫn đến nguy cơ nổ. Kareem Badaruddin, quản lý sứ mệnh, giải thích: “Chúng tôi phải giữ bộ theo dõi sao chính xác tuyệt đối trong quá trình thử nghiệm.”
- Thứ hai, khoảng cách 24 tỷ km khiến mỗi lệnh mất 23 giờ để đến tàu, và thêm 23 giờ để nhận phản hồi, nghĩa là đội ngũ phải chờ gần 2 ngày để biết kết quả, trong khi một sai lầm có thể phá hủy tàu.
- Cuối cùng, thời gian gấp rút vì DSS-43, anten duy nhất đủ mạnh để gửi lệnh, sắp ngưng hoạt động, chỉ có hai cửa sổ ngắn vào tháng 8 và 12/2025.

Thành công này đảm bảo Voyager 1 tiếp tục gửi dữ liệu từ không gian liên sao, nhưng sứ mệnh vẫn đối mặt với nhiều thách thức. Để tiết kiệm năng lượng, NASA đã tắt một số thiết bị, như bộ truyền tín hiệu chính của Voyager 1 vào năm 2024, buộc dùng bộ dự phòng sau 40 năm không hoạt động. Tương tự, Voyager 2 cũng mất liên lạc tạm thời năm 2023. Theo NASA, hai tàu có thể duy trì ít nhất một thiết bị khoa học đến khoảng 2030, nhờ nguồn năng lượng từ máy phát nhiệt điện đồng vị phóng xạ (RTG).
Dù vậy, khi năng lượng cạn kiệt, cả hai tàu ngừng liên lạc nhưng sẽ tiếp tục trôi trong không gian. Nhà khoa học hành tinh Jim Bell từng nói với Scientific American (2015): “Voyager có thể tồn tại lâu hơn cả nền văn minh của chúng ta, thậm chí khi Trái Đất bị Mặt Trời nuốt chửng.” Dữ liệu từ Voyager 1 về vùng heliosphere và không gian liên sao vẫn là nguồn tài nguyên quý giá, không thể thay thế trong hàng thập kỷ tới.