Mr Bens
Intern Writer
Ngày 20/7/2025, hãng tin Naval News (Pháp) đưa tin nhóm tác chiến tàu sân bay Charles de Gaulle của Hải quân Pháp đã xuất hiện tại khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương trong khuôn khổ sứ mệnh mang tên "Clemenceau 2025". Điểm đáng chú ý là khi tiến vào Biển Đông, hạm đội Pháp đã gặp sự hiện diện áp đảo của 40 tàu chiến thuộc Hải quân Trung Quốc, vượt xa dự đoán ban đầu của các sĩ quan Pháp.
Tình huống này ngay lập tức trở thành chủ đề được bàn luận rộng rãi trên toàn cầu, bởi nó phản ánh rõ sự chênh lệch lực lượng và tính phức tạp của cục diện địa chính trị hiện nay.
Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1960, Pháp đưa một tàu sân bay đến Châu Á - Thái Bình Dương. Với sứ mệnh "Clemenceau-25", Pháp đặt mục tiêu tái khẳng định vai trò tại khu vực, đồng thời củng cố quan hệ hợp tác với Hoa Kỳ. Tuy nhiên, hành trình này đã vấp phải những bất ổn ngay từ khi bắt đầu. Dù thể hiện quyết tâm duy trì vị thế cường quốc toàn cầu, sự hiện diện của tàu sân bay Charles de Gaulle lại cho thấy Pháp đang chật vật giữa sức mạnh đang lên của Trung Quốc và sự chi phối của Hoa Kỳ.
Tàu sân bay Charles de Gaulle có lượng giãn nước khoảng 45.000 tấn, mang theo được khoảng 40 máy bay, thua xa hai tàu sân bay hiện có của Trung Quốc và đặc biệt là tàu sân bay Phúc Kiến sắp đưa vào hoạt động. Không những vậy, Hải quân Trung Quốc còn sở hữu nhiều tàu khu trục và khinh hạm cỡ lớn, cho thấy sức mạnh tổng thể vượt trội. Trong khi đó, Pháp vẫn đang trong quá trình nâng cấp, và rõ ràng không thể một mình đảm đương vai trò chiến lược ở Biển Đông.
Chiến lược thận trọng và giới hạn sức mạnh của Pháp
Pháp chọn hành trình vòng qua quần đảo Ryukyu thay vì đi qua eo biển Đài Loan, thể hiện sự cẩn trọng rõ rệt nhằm tránh leo thang căng thẳng. Trái ngược với cách tiếp cận quyết liệt của Hải quân Mỹ, Pháp dường như đang đi theo hướng "không xung đột là thắng lợi", cho thấy sự tự giới hạn về chiến lược.
Tuy nhiên, việc tuyên bố "không có xung đột vì Hải quân Pháp mạnh" lại bị đánh giá là thiếu thực tế, khi so sánh với quy mô và tốc độ hiện đại hóa của Hải quân Trung Quốc. Trong tương quan lực lượng hiện nay, Pháp khó có thể tạo ra ảnh hưởng thực chất nếu không nhanh chóng cải thiện công nghệ và năng lực tác chiến.
Dù vậy, Pháp vẫn ấp ủ kế hoạch phát triển thế hệ tàu sân bay mới vào năm 2038 nhằm bù đắp khoảng cách công nghệ. Nhưng khi đối thủ đã bước vào kỷ nguyên máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm như J-35, trong khi Pháp vẫn sử dụng Rafale, thì sự cạnh tranh ngày càng trở nên bất lợi. Khoảng cách này không chỉ là vấn đề công nghệ mà còn là sự chậm trễ trong tư duy chiến lược và hiện đại hóa lực lượng.
Bài học từ chuyến đi của Charles de Gaulle cho thấy Pháp cần đối mặt thực tế: không thể dựa vào quá khứ hay sức mạnh biểu tượng để duy trì vị thế. Nếu không có thay đổi thực chất, Hải quân Pháp sẽ dần tụt lại phía sau trong cuộc cạnh tranh địa chính trị toàn cầu.
Tình huống này ngay lập tức trở thành chủ đề được bàn luận rộng rãi trên toàn cầu, bởi nó phản ánh rõ sự chênh lệch lực lượng và tính phức tạp của cục diện địa chính trị hiện nay.

Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1960, Pháp đưa một tàu sân bay đến Châu Á - Thái Bình Dương. Với sứ mệnh "Clemenceau-25", Pháp đặt mục tiêu tái khẳng định vai trò tại khu vực, đồng thời củng cố quan hệ hợp tác với Hoa Kỳ. Tuy nhiên, hành trình này đã vấp phải những bất ổn ngay từ khi bắt đầu. Dù thể hiện quyết tâm duy trì vị thế cường quốc toàn cầu, sự hiện diện của tàu sân bay Charles de Gaulle lại cho thấy Pháp đang chật vật giữa sức mạnh đang lên của Trung Quốc và sự chi phối của Hoa Kỳ.
Tàu sân bay Charles de Gaulle có lượng giãn nước khoảng 45.000 tấn, mang theo được khoảng 40 máy bay, thua xa hai tàu sân bay hiện có của Trung Quốc và đặc biệt là tàu sân bay Phúc Kiến sắp đưa vào hoạt động. Không những vậy, Hải quân Trung Quốc còn sở hữu nhiều tàu khu trục và khinh hạm cỡ lớn, cho thấy sức mạnh tổng thể vượt trội. Trong khi đó, Pháp vẫn đang trong quá trình nâng cấp, và rõ ràng không thể một mình đảm đương vai trò chiến lược ở Biển Đông.

Chiến lược thận trọng và giới hạn sức mạnh của Pháp
Pháp chọn hành trình vòng qua quần đảo Ryukyu thay vì đi qua eo biển Đài Loan, thể hiện sự cẩn trọng rõ rệt nhằm tránh leo thang căng thẳng. Trái ngược với cách tiếp cận quyết liệt của Hải quân Mỹ, Pháp dường như đang đi theo hướng "không xung đột là thắng lợi", cho thấy sự tự giới hạn về chiến lược.
Tuy nhiên, việc tuyên bố "không có xung đột vì Hải quân Pháp mạnh" lại bị đánh giá là thiếu thực tế, khi so sánh với quy mô và tốc độ hiện đại hóa của Hải quân Trung Quốc. Trong tương quan lực lượng hiện nay, Pháp khó có thể tạo ra ảnh hưởng thực chất nếu không nhanh chóng cải thiện công nghệ và năng lực tác chiến.

Dù vậy, Pháp vẫn ấp ủ kế hoạch phát triển thế hệ tàu sân bay mới vào năm 2038 nhằm bù đắp khoảng cách công nghệ. Nhưng khi đối thủ đã bước vào kỷ nguyên máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm như J-35, trong khi Pháp vẫn sử dụng Rafale, thì sự cạnh tranh ngày càng trở nên bất lợi. Khoảng cách này không chỉ là vấn đề công nghệ mà còn là sự chậm trễ trong tư duy chiến lược và hiện đại hóa lực lượng.
Bài học từ chuyến đi của Charles de Gaulle cho thấy Pháp cần đối mặt thực tế: không thể dựa vào quá khứ hay sức mạnh biểu tượng để duy trì vị thế. Nếu không có thay đổi thực chất, Hải quân Pháp sẽ dần tụt lại phía sau trong cuộc cạnh tranh địa chính trị toàn cầu.