F-47 lộ diện: "Bóng ma" tối mật thế hệ 6 của Không quân Mỹ sẵn sàng thay thế F-22

Hoàng Khang
Hoàng Khang
Phản hồi: 1
Lần đầu tiên công bố các thông số kỹ thuật then chốt, F-47 do Boeing phát triển hé lộ khả năng tàng hình vượt trội "++", bay siêu thanh không cần đốt sau, tầm hoạt động mở rộng và khả năng phối hợp tác chiến với các máy bay không người lái thông minh (CCA).

6th-gen-carrier-render-174738542775438933571_jpg_75.jpg

F-47: Bước ngoặt trong học thuyết tác chiến trên không của Mỹ

Không quân Hoa Kỳ vừa lần đầu tiên công bố các thông số kỹ thuật chủ chốt của chương trình tiêm kích có người lái thế hệ thứ sáu, nay được định danh chính thức là F-47. Theo trang tin quân sự Armyrecognition, chiến đấu cơ tối mật này do hãng Boeing phát triển, thể hiện một sự chuyển biến quan trọng trong học thuyết quân sự của Mỹ, tập trung mạnh mẽ vào khả năng xâm nhập và tác chiến hiệu quả trong các môi trường có mức độ đe dọa cao, đặc biệt là trước những đối thủ sở hữu hệ thống chống tiếp cận/chống xâm nhập (A2/AD) ngày càng tinh vi.

Việc công bố thông tin về F-47 không chỉ là một tuyên bố định hướng chiến lược mà còn bao gồm cả các chỉ tiêu hiệu năng cụ thể và mô tả kiến trúc tiềm năng, được xem là sự thay thế trực tiếp cho "chim ăn thịt" F-22 Raptor huyền thoại.

tiem-kich-f-47_jpg_75.jpg

Tầm bay vượt trội, tốc độ Mach 2 và công nghệ "tàng hình ++"

Một trong những điểm nổi bật nhất và mang tính chiến lược của F-47 là tầm hoạt động được ước tính vào khoảng 1.850 km. Tầm bay mở rộng này được thiết kế nhằm phục vụ khả năng tấn công sâu vào các khu vực mà các máy bay chiến đấu hiện tại của Mỹ gặp nhiều hạn chế về khả năng tác chiến, ví dụ như khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, nơi thường bị bao phủ bởi các hệ thống tên lửa đất đối không tầm xa của đối phương. Tầm bay này vượt trội so với các dòng máy bay hiện tại như F-22 và F-35, đồng thời cũng phù hợp với các mục tiêu đã được nêu trong chương trình F/A-XX của Hải quân Mỹ. Việc Không quân Mỹ sử dụng cụm từ "1.000+" (dặm, tương đương 1.850km) cho thấy hiệu suất thực tế có thể còn cao hơn nữa, dù chưa có xác nhận chính thức.

Về tốc độ, F-47 được báo cáo có khả năng đạt tốc độ tối đa vượt quá Mach 2 (gấp hai lần tốc độ âm thanh). Tuy nhiên, điểm khác biệt quan trọng nằm ở khả năng duy trì bay siêu thanh mà không cần sử dụng chế độ đốt sau (supercruise). Mặc dù tính năng này đã có trên F-22, nhưng ở F-47, nó sẽ được cải tiến để hỗ trợ hiệu quả hơn cho các nhiệm vụ tầm xa, đồng thời giảm thiểu đáng kể dấu hiệu nhiệt (một yếu tố quan trọng trong tàng hình) và tiết kiệm nhiên liệu.

Kết hợp với công nghệ tàng hình được mô tả là "tàng hình ++", F-47 được kỳ vọng sẽ vượt trội hoàn toàn các thế hệ máy bay chiến đấu trước đó về khả năng giảm thiểu tín hiệu radar và hồng ngoại. Cách tiếp cận tàng hình thế hệ mới này có thể bao gồm việc ứng dụng thiết kế khí động học tiên tiến, các lớp phủ hấp thụ radar đặc biệt và thậm chí là các bề mặt có khả năng quản lý điện từ một cách chủ động.

0878b3b8-445b-45bb-a05b-8489d43ec13f-360-9518.jfif_75.jpg

Chuyên biệt cho nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không

Khác với xu hướng đa nhiệm của nhiều tiêm kích hiện đại, F-47 được định hình là một nền tảng chuyên biệt cho nhiệm vụ giành ưu thế tuyệt đối trên không. Nó được thiết kế với khả năng xâm nhập sâu vào không phận được bảo vệ nghiêm ngặt của đối phương, hoạt động hiệu quả bên trong đó và rút lui an toàn mà không bị phát hiện.

Về mặt triết lý, F-47 tiếp nối vai trò của F-22 Raptor, nhưng được tích hợp thêm những thành tựu công nghệ của hai thập kỷ qua trong các lĩnh vực cảm biến, trí tuệ nhân tạo (AI) tích hợp và khả năng kết nối theo mạng lưới trung tâm. F-47 sẽ hoạt động trong một hệ thống chỉ huy - kiểm soát (C2) phân tán, có khả năng tương tác và chia sẻ dữ liệu với vệ tinh, các cảm biến mặt đất/trên không, cũng như các nền tảng có người lái và không người lái khác.

Kế hoạch sản xuất và lộ trình triển khai

Theo kế hoạch hiện tại của Không quân Mỹ, sẽ có khoảng 185 chiếc F-47 được sản xuất – một con số tương đương với số lượng F-22A Raptor được chế tạo ban đầu, cho thấy đây là một chiến lược thay thế trực tiếp. Lịch trình phát triển đặt mục tiêu bắt đầu đưa F-47 vào hoạt động trong giai đoạn 2025–2029.

Tuy nhiên, theo các quan chức được trang The War Zone dẫn lời, F-47 dự kiến sẽ thực hiện chuyến bay thử nghiệm đầu tiên trong nhiệm kỳ của chính quyền hiện tại, tức là trước cuối năm 2028. Việc đưa vào biên chế hoàn toàn và đạt khả năng tác chiến đầy đủ có thể sẽ kéo dài sang thập kỷ tới, tùy thuộc vào kết quả của các giai đoạn thử nghiệm bay và tích hợp hệ thống.

Anh-1747187691-7752-1747187849_png_75.jpg

Sát cánh cùng "đồng đội" drone thông minh (CCA)

Một yếu tố then chốt trong học thuyết tác chiến của F-47 là khả năng hoạt động chặt chẽ và phối hợp hiệu quả với các Máy bay Chiến đấu Hợp tác (Collaborative Combat Aircraft - CCA) – một loại phương tiện chiến đấu không người lái hoàn toàn mới. Các phiên bản CCA đầu tiên, mang tên YQF-42A và YQF-44A, sẽ đảm nhận các nhiệm vụ đa dạng như trinh sát, tác chiến điện tử, hộ tống cho F-47, hoặc thực hiện các đòn tấn công chính xác, với mức độ tự động hóa một phần hoặc được điều khiển từ xa.

Tầm bay dự kiến của các drone CCA này vào khoảng 1.300 km – thấp hơn so với F-47 – do đó chúng có thể không theo kịp F-47 trong toàn bộ hành trình của một số nhiệm vụ tầm xa. Tuy vậy, chương trình CCA được thiết kế theo nhiều giai đoạn, với kế hoạch sản xuất hơn 1.000 chiếc, và các phiên bản sau sẽ được cải thiện đáng kể về tầm hoạt động, hiệu năng và khả năng tàng hình.

f-35-17472969148711048472878-41-0-723-1091-crop-17472969196751795813722_png_75.jpg

Những drone này sẽ đóng vai trò là những "đồng đội thông minh trên không", có khả năng phối hợp tấn công cùng F-47, thu hút và hấp thụ đợt hỏa lực đầu tiên từ phía đối phương, hoặc làm nhiễu loạn các hệ thống phòng không điện tử của địch. Dù các phiên bản CCA đầu tiên sẽ vẫn bay dưới tốc độ âm thanh và có khả năng tàng hình hạn chế ở hướng trước, các thiết kế sau này có thể sẽ mang dáng dấp tấn công hơn, tùy thuộc vào đánh giá mối đe dọa và phản hồi thực tế từ các kịch bản chiến trường.

Với F-47 và sự hỗ trợ của các CCA, Không quân Mỹ đặt mục tiêu thiết lập một chuẩn mực mới về khả năng tàng hình, tốc độ, tầm hoạt động và khả năng tác chiến kết nối mạng. Nền tảng này được thiết kế để đối phó hiệu quả với các đối thủ tiềm tàng sở hữu những hệ thống phòng không ngày càng tiên tiến, với mục tiêu cốt lõi là duy trì ưu thế tuyệt đối trên không trong những môi trường bị tranh chấp dữ dội nhất của thế kỷ 21.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Thành viên mới đăng
Top