10 danh tướng Tam Quốc, Quan Vũ chỉ đứng thứ ba, hai người đầu thực sự không thể tranh cãi

Trung Đào
Trung Đào
Phản hồi: 1

Trung Đào

Writer
Vào cuối thời Đông Hán, quân Tây Lương tiến vào Lạc Dương để phò tá triều đình, khiến tình hình trở nên hỗn loạn. Nhiều hoàng thân quốc thích lần lượt chiêu binh mãi mã, tranh đoạt thiên hạ. Trong thời cuộc rối ren ấy, tuy có nhiều danh tướng, nhưng những người vừa có dũng vừa có mưu, đủ khả năng trụ vững và tạo dựng đại nghiệp lại không nhiều.

Dưới đây là danh sách 10 vị tướng hàng đầu thời Tam Quốc, được tổng hợp dựa trên "Tam Quốc Diễn Nghĩa" của La Quán Trung, chủ yếu xét theo võ nghệ, chiến công, tầm ảnh hưởng và vai trò lịch sử trong tiểu thuyết, không phải sử liệu chính thống.

1. Lữ Bố (160 - 198), tự Phụng Tiên - chiến thần vô địch Tam Quốc

Lữ Bố được xem là võ tướng mạnh nhất trong toàn bộ Tam Quốc, đứng đầu danh sách không chỉ bởi võ nghệ siêu phàm mà còn vì ông là nỗi ám ảnh của cả ba thế lực lớn. Trận Hổ Lao Quan là đỉnh cao danh tiếng của ông, khi một mình ông giao chiến cùng lúc với ba anh em Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi mà vẫn không hề thất thế. Ông cưỡi ngựa Xích Thố, tay vung phương thiên họa kích, xông pha trận mạc như thiên thần giáng thế. Tuy nhiên, Lữ Bố là người có tài mà không có đức, phản trắc, tham vọng và không giữ được lòng trung. Cuối cùng bị Tào Tháo bắt sống tại Hạ Phì và xử tử. Dẫu kết cục bi thảm, ông vẫn được hậu thế nhớ tới như biểu tượng sức mạnh chiến đấu thuần túy trong thời loạn.

2. Triệu Vân (?-229), ***** Long – mãnh tướng toàn tài của Thục Hán
1760929122391.png

Triệu Vân là hình mẫu hoàn hảo của một võ tướng toàn diện: dũng mãnh, trí tuệ, trung thành và phong độ. Trong trận Trường Bản, khi Lưu Bị thất thế, Triệu Vân một mình đột phá vòng vây của quân Tào để cứu A Đẩu – con trai của chủ tướng. Một tay bồng trẻ, một tay cầm thương, ông tung hoành giữa muôn trùng quân địch mà vẫn toàn thắng. Trận Hán Thủy sau này, ông một lần nữa thâm nhập doanh trại địch, gây loạn trong lòng quân Tào. Được Tào Tháo đích thân thừa nhận là "rồng trong người", Triệu Vân không những là kiếm thủ kiệt xuất mà còn là biểu tượng của sự thanh liêm và tiết nghĩa suốt cuộc đời.

3. Quan Vũ (?-220), tự Vân Trường - Võ Thánh của nhân gian

Quan Vũ, anh kết nghĩa thứ hai trong "Lưu - Quan - Trương", được người đời tôn xưng là Võ Thánh, chỉ đứng sau Võ Thánh Nhạc Phi trong lịch sử Trung Hoa. Nổi bật với thanh long yển nguyệt đao và ngựa Xích Thố, Quan Vũ từng một mình chém Hoa Hùng tại ải Tứ Thủy, khiến chư hầu phải thán phục. Trong trận Bạch Mã, ông hạ Nhan Lương chỉ trong một chiêu, rồi sau đó diệt nốt Ôn Hủ, khiến quân Tào khiếp đảm. Dù từng quy thuận Tào Tháo một thời gian ngắn, ông vẫn giữ được trung nghĩa với Lưu Bị. Sau này, trong chiến dịch Kinh Châu, ông lập chiến công lẫy lừng khi "thủy yểm Tào quân", làm Tào Tháo phải tính chuyện dời đô. Tiếc rằng ông thất thủ và bị Đông Ngô sát hại, nhưng cái chết ấy lại khiến Quan Vũ hóa thần trong dân gian và được thờ phụng khắp nơi.

4. Trương Phi (?-221), tự Dực Đức – chiến tướng gan dạ bậc nhất
1760929133189.png

Trương Phi là em kết nghĩa út trong ba huynh đệ, nổi danh với sức mạnh vô song, tính khí nóng nảy nhưng trung nghĩa và gan góc. Tại đầu cầu Trường Bản, khi Triệu Vân bị truy đuổi, Trương Phi một mình cầm giáo chắn hậu, thét lên ba tiếng: “Ta là Trương Dực Đức đây! Ai dám đến nộp mạng?” khiến vạn quân Tào chùn bước, đoàn tùy tùng của Tào Tháo hoảng hốt bỏ chạy. Tào Tháo từng nói: “Trương Phi là địch thủ của vạn người.” Tuy không mưu trí như Gia Cát Lượng, không ôn tồn như Triệu Vân, nhưng Trương Phi luôn là bức tường thành bất khả xâm phạm trên chiến địa.

5. Điển Vi (?-197) - chiến thần hộ vệ của Tào Tháo

Điển Vi là cận vệ thân tín nhất của Tào Tháo, được mô tả như một cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi. Trong trận đánh tại Trương Tú, khi Tào Tháo bị đánh úp, chính Điển Vi đã một mình đỡ gió đao che chủ tướng thoát thân, cuối cùng tử trận trong khi vẫn còn chiến đấu. Lòng trung thành, sự gan dạ và sức mạnh của Điển Vi khiến nhiều tướng khác nể sợ. Dù không nhiều đất diễn trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, cái chết anh hùng của ông đủ để khắc ghi tên tuổi vào hàng ngũ những tướng quân vĩ đại.

6. Hứa Chử (?-230), tự Trọng Khang - hổ tướng của Tào Ngụy

Nếu Lữ Bố là chiến thần, thì Hứa Chử được ví như "hổ sống". Là hộ vệ của Tào Tháo, ông từng tay không đánh chết mãnh hổ, thân thể to lớn và sức mạnh kinh hồn. Trận đánh với Mã Siêu tại Đồng Quan là minh chứng cho thực lực của ông, khi hai người giao đấu bất phân thắng bại. Hứa Chử không chỉ mạnh mà còn cực kỳ trung thành, luôn kề cận bảo vệ Tào Tháo như hình với bóng. Nhân vật này là một trong những trụ cột vững chắc trong quân đội Ngụy suốt cả một đời.

7. Mã Siêu (176 - 222), tự Mạnh Khởi - Tây Lương Thiết Kỵ đệ nhất

Mã Siêu là hậu duệ của danh tướng Mã Viện, xuất thân từ Tây Lương, một vùng đất nổi danh về kỵ binh hùng mạnh. Trong trận Đồng Quan, ông cùng phụ thân Mã Đằng đánh cho quân Tào thất điên bát đảo, suýt nữa khiến Tào Tháo bỏ mạng. Người đời gọi ông là “kim giáp tướng quân”, khí thế oai hùng như thiên tướng giáng trần. Sau quy thuận Lưu Bị, ông trở thành một trong Ngũ Hổ Tướng trứ danh của Thục Hán, ngang hàng với Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân và Hoàng Trung.

8. Hoàng Trung (?-220), tự Hán Thăng - lão tướng lừng danh bất lão

Hoàng Trung là một tướng quân lão luyện, đến tuổi thất tuần vẫn còn tung hoành chiến trận. Trong trận núi Định Quân, ông một mình ********* Hạ Hầu Uyên – danh tướng của Tào Tháo – lập công lớn cho Thục Hán. Dù từng giao chiến ngang ngửa với Quan Vũ khi còn ở Trường Sa, sau lại quy thuận Lưu Bị và trở thành một trong Ngũ Hổ Tướng. Ông là biểu tượng cho tinh thần “già nhưng không yếu”, dùng kinh nghiệm và kỹ năng thay cho sức trẻ, là hình mẫu của lòng trung và tận tụy không màng tuổi tác.

9. Trương Liêu (169 - 222), tự Văn Viễn - trụ cột quân Ngụy

Trương Liêu xuất thân ban đầu theo Lữ Bố, sau này quy phục Tào Tháo và trở thành đại tướng trụ cột. Trận Hợp Phì là chiến tích lẫy lừng nhất của ông, khi chỉ với vài ngàn quân mà đánh lui đại quân Đông Ngô do Tôn Quyền chỉ huy. Tài dùng binh, sự dũng mãnh và khả năng ứng biến trên chiến trường khiến cả quân Ngô phải kính sợ. Tào Tháo từng nói: “Có Trương Liêu giữ Hợp Phì, ta không lo mất Giang Đông.”

10. Chu Du (175 - 210), tự Công Cẩn - soái tài xuất chúng của Đông Ngô

Khác với những võ tướng thiên về sức mạnh, Chu Du là một vị danh tướng toàn tài, cả văn lẫn võ. Là đại đô đốc Đông Ngô, ông là người chủ đạo chiến thắng trận Xích Bích, nơi liên minh Tôn – Lưu đánh tan đại quân Tào Tháo. Dù tuổi đời còn trẻ, chỉ ngoài đôi mươi khi chỉ huy trận đánh ấy, Chu Du thể hiện tài thao lược xuất thần và lòng can đảm hiếm có. Mối ganh đua với Gia Cát Lượng tuy có phần hư cấu trong tiểu thuyết, nhưng càng làm nổi bật vị thế của Chu Du như một đối thủ xứng tầm với mọi chiến lược gia thời ấy.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Theo mình Triệu Vân mới là tướng tài nhất, mưu trí dũng tuyệt vời , chưa bị thua trận nào,luôn chiến thắng, chết dà chứ không chết trận như những tướng khác.
 
Thành viên mới đăng
http://textlink.linktop.vn/?adslk=aHR0cHM6Ly93d3cudm5yZXZpZXcudm4vdGhyZWFkcy8xMC1kYW5oLXR1b25nLXRhbS1xdW9jLXF1YW4tdnUtY2hpLWR1bmctdGh1LWJhLWhhaS1uZ3VvaS1kYXUtdGh1Yy1zdS1raG9uZy10aGUtdHJhbmgtY2FpLjcxOTQ3Lw==
Top