Hail the Judge
Ta chơi xong không trả tiền, vậy đâu có gọi là bán
Bạn đã bao giờ cảm thấy buồn khi phải vứt bỏ một món đồ cũ, mặc dù biết rõ nó chẳng có cảm xúc gì? Hóa ra, bạn không hề đơn độc! Nhiều người cũng chia sẻ cảm xúc tương tự với thú nhồi bông, cây cối, đồ nội thất, thậm chí cả giọng nói của GPS.
Tiến sĩ Melissa Shepard, một bác sĩ tâm thần tại Maryland, cho biết hành vi này có thể xuất phát từ mong muốn tự nhiên của con người trong việc tìm kiếm sự kết nối trong cuộc sống. "Chúng ta được lập trình để kết nối với người khác, và đôi khi điều này mở rộng đến những thứ không phải con người", Shepard nói. Khi con người đồng cảm với đồ vật, họ đang "nhân cách hóa" chúng, gán cho chúng những hành vi hoặc cảm xúc của con người, mặc dù chúng không thể cảm nhận như vậy.
Các chuyên gia đưa ra một số giả thuyết:
Tiến sĩ Melissa Shepard, một bác sĩ tâm thần tại Maryland, cho biết hành vi này có thể xuất phát từ mong muốn tự nhiên của con người trong việc tìm kiếm sự kết nối trong cuộc sống. "Chúng ta được lập trình để kết nối với người khác, và đôi khi điều này mở rộng đến những thứ không phải con người", Shepard nói. Khi con người đồng cảm với đồ vật, họ đang "nhân cách hóa" chúng, gán cho chúng những hành vi hoặc cảm xúc của con người, mặc dù chúng không thể cảm nhận như vậy.

Các chuyên gia đưa ra một số giả thuyết:
- Gắn bó lâu dài: Cảm xúc gắn liền với những vật gắn bó với một người trong thời gian dài, khiến chúng trở nên có giá trị tinh thần.
- Phản chiếu cảm xúc: Con người có thể phản chiếu cảm xúc của mình lên đồ vật, gán cho chúng những cảm xúc mà họ từng trải qua.
- Thiếu kết nối: Đây có thể là dấu hiệu cho thấy một người không nhận được sự kết nối mà họ mong muốn từ những người xung quanh.