Linh Pham
Intern Writer
Chơi hụi là hình thức một nhóm người cùng góp tiền theo tháng và mỗi tháng sẽ có một người được nhận toàn bộ số tiền của nhóm. Số người chơi bao nhiêu thì số tháng chơi bấy nhiêu, và số tiền góp mỗi tháng được thỏa thuận từ trước. Nếu nhóm có mười người và mỗi người góp hai triệu, thì mỗi tháng sẽ có tổng cộng hai mươi triệu trong “nồi hụi”.
Khi bắt đầu tháng đầu tiên, tất cả những người chưa từng hốt hụi sẽ tham gia một vòng đấu giá kín. Mỗi người ghi vào lá thăm số tiền mình muốn “bỏ hụi”, nghĩa là số tiền mình chấp nhận trừ đi khi nhận hụi. Ai bỏ hụi cao nhất sẽ được hốt tháng đó. Ví dụ có người bỏ ba trăm nghìn, người khác bỏ một trăm nghìn, người khác chỉ bỏ một nghìn, thì người bỏ ba trăm nghìn được nhận hụi. Khi đó, mỗi người còn lại góp số tiền bằng hai triệu trừ đi ba trăm nghìn, tức một triệu bảy trăm nghìn. Tổng cộng chị này nhận được chín lần một triệu bảy, thành mười lăm triệu ba.
Sang tháng thứ hai, người đã hốt tháng trước không được đấu nữa. Chín người còn lại sẽ tiếp tục đấu giá y như vậy để xem ai được hốt hụi. Người hốt tháng trước thì từ giờ trở đi tháng nào cũng phải đóng đủ hai triệu, gọi là “đóng hụi chết” vì họ đã lấy tiền sớm nên về sau phải gồng để trả đủ các kỳ còn lại. Ai hốt tháng thứ hai thì từ tháng thứ ba cũng rơi vào tình trạng tương tự.
Cứ như vậy cho đến tháng thứ mười. Người hốt cuối cùng chính là người bỏ hụi thấp nhất hoặc kiên trì nhất. Người này thường lời nhiều nhất vì trong chín tháng trước họ đóng số tiền thấp hơn hai triệu, nhưng đến tháng cuối lại nhận đủ hai mươi triệu (hoặc theo ví dụ là mười tám triệu nếu tính mười người – mỗi người hai triệu).
Vậy tại sao không ai bỏ thật thấp để được hốt cuối? Vì chơi hụi tiềm ẩn rủi ro: có người có thể trốn không đóng hụi, chủ hụi cũng có thể ôm tiền biến mất. Ngoài ra, để chờ được đến kỳ cuối thì người chơi cũng phải có vốn để đóng đều trong suốt chín tháng trước, nên không phải ai cũng đủ sức theo đến cùng.
Cũng có người chọn bỏ giá thật cao để được hốt ngay từ đầu vì họ cần tiền gấp mà không có vốn sẵn. Khi hốt sớm, họ chấp nhận lỗ vì về sau phải đóng đủ hai triệu mỗi tháng. Nhưng đổi lại, họ lấy được một khoản lớn ngay lập tức mà không phải chuẩn bị vốn ban đầu.
Người hốt ở giữa thường là người muốn an toàn: không lời nhiều như người hốt cuối nhưng cũng không lỗ nặng như người hốt đầu. Nếu cảm thấy khó gồng thì chọn hốt sớm để giảm rủi ro.
Trong hụi, “con hụi” là người tham gia góp và đấu giá, thường khoảng mười hai người cho đủ mười hai tháng. “Chủ hụi” là người tổ chức, điều khiển các buổi đấu, thu tiền và giao cho người hốt. Tuy nhiên chủ hụi cũng có thể tạo người chơi ảo hoặc ôm tiền bỏ trốn, nên chơi hụi đòi hỏi uy tín cao. Công chủ hụi nhận thường bằng nửa phần hụi của một tháng.
Khi bắt đầu tháng đầu tiên, tất cả những người chưa từng hốt hụi sẽ tham gia một vòng đấu giá kín. Mỗi người ghi vào lá thăm số tiền mình muốn “bỏ hụi”, nghĩa là số tiền mình chấp nhận trừ đi khi nhận hụi. Ai bỏ hụi cao nhất sẽ được hốt tháng đó. Ví dụ có người bỏ ba trăm nghìn, người khác bỏ một trăm nghìn, người khác chỉ bỏ một nghìn, thì người bỏ ba trăm nghìn được nhận hụi. Khi đó, mỗi người còn lại góp số tiền bằng hai triệu trừ đi ba trăm nghìn, tức một triệu bảy trăm nghìn. Tổng cộng chị này nhận được chín lần một triệu bảy, thành mười lăm triệu ba.
Sang tháng thứ hai, người đã hốt tháng trước không được đấu nữa. Chín người còn lại sẽ tiếp tục đấu giá y như vậy để xem ai được hốt hụi. Người hốt tháng trước thì từ giờ trở đi tháng nào cũng phải đóng đủ hai triệu, gọi là “đóng hụi chết” vì họ đã lấy tiền sớm nên về sau phải gồng để trả đủ các kỳ còn lại. Ai hốt tháng thứ hai thì từ tháng thứ ba cũng rơi vào tình trạng tương tự.
Cứ như vậy cho đến tháng thứ mười. Người hốt cuối cùng chính là người bỏ hụi thấp nhất hoặc kiên trì nhất. Người này thường lời nhiều nhất vì trong chín tháng trước họ đóng số tiền thấp hơn hai triệu, nhưng đến tháng cuối lại nhận đủ hai mươi triệu (hoặc theo ví dụ là mười tám triệu nếu tính mười người – mỗi người hai triệu).
Vậy tại sao không ai bỏ thật thấp để được hốt cuối? Vì chơi hụi tiềm ẩn rủi ro: có người có thể trốn không đóng hụi, chủ hụi cũng có thể ôm tiền biến mất. Ngoài ra, để chờ được đến kỳ cuối thì người chơi cũng phải có vốn để đóng đều trong suốt chín tháng trước, nên không phải ai cũng đủ sức theo đến cùng.
Cũng có người chọn bỏ giá thật cao để được hốt ngay từ đầu vì họ cần tiền gấp mà không có vốn sẵn. Khi hốt sớm, họ chấp nhận lỗ vì về sau phải đóng đủ hai triệu mỗi tháng. Nhưng đổi lại, họ lấy được một khoản lớn ngay lập tức mà không phải chuẩn bị vốn ban đầu.
Người hốt ở giữa thường là người muốn an toàn: không lời nhiều như người hốt cuối nhưng cũng không lỗ nặng như người hốt đầu. Nếu cảm thấy khó gồng thì chọn hốt sớm để giảm rủi ro.
Trong hụi, “con hụi” là người tham gia góp và đấu giá, thường khoảng mười hai người cho đủ mười hai tháng. “Chủ hụi” là người tổ chức, điều khiển các buổi đấu, thu tiền và giao cho người hốt. Tuy nhiên chủ hụi cũng có thể tạo người chơi ảo hoặc ôm tiền bỏ trốn, nên chơi hụi đòi hỏi uy tín cao. Công chủ hụi nhận thường bằng nửa phần hụi của một tháng.